Ngày đầu năm dương lịch ngồi ở nhà mà thấy an bình vô cùng, nhìn ngày đầu năm mới mới đẹp làm sao, buổi sáng vẫn phải thức sớm vì quen rồi, không khí lành lạnh làm cho giấc ngủ như níu kéo thêm đôi mắt, và cái lạnh như kéo về vùng ký ức của những ngày tháng, bạn bè, công việc, tình cảm của năm cũ- 2007. tôi vẫn còn ngái ngủ , ngây ngất vì cả mấy trăm tin nhắn chúc tết tôi qua…
Vậy là năm cũ đã đi qua nhưng nó cũng để lại những điều cần suy nghĩ, đã có những điều đi qua nhẹ nhàng, nhưng cũng có việc đi qua nó làm cho mình nặng lòng, và đi qua một cách khó khăn, đau đáu, nó dằn vặt và làm cho ta quay quắt…một năm qua ta đã có mấy niềm vui cho người? mấy niềm vui cho ta? có bao nhiêu điều tốt cho gia đình, cho xã hội? có bày tỏ được gì với ai và bị thất vọng mấy lần… nghĩ rồi cười khan một mình vậy thôi.
Người ta nói yêu chính là tự hoàn thiện, yêu chính là mình đang lớn lên, yêu làm cho người ta đổi từ trạng thái tự do sang trạng thái định hướng có mục đích và có ý tứ…có người nói biết thế sao không yêu... khổ quá tôi vẫn đang yêu đấy chứ, nhưng tình yêu của tôi nó là thứ tình yêu chung mà, tại sao khi người ta nói đến “yêu” là người ta cứ nghĩ tới tình yêu đôi lứa… tại sao vậy? “yêu” là từ chung để diễn tả tình trạng cảm xúc của con người, “yêu” là gia vị của cuộc sống, vậy mà chỉ cần mở miệng nói yêu thì nghĩ ngay đến … không thể hiểu. gia vị thì đôi khi có tỏi, hành, tiêu, mì chính, đường, muối, nước mắm, xì dầu và cả ớt nữa chứ.
Tất cả những điều đó tôi ngồi nghĩ lại xem mình có làm giống vậy không… hìhìhì chắc đã làm vậy mới viết được vậy, và sẽ sống như vậy thấy tốt hơn, hôm qua xem lại talk viet nam với khách mời là bé adora, tôi mới thấy mình đã sống đúng như vậy, thích nghĩ gì thì viết ra, thích đọc và qua đọc để học, để hỏi, và yêu thì nói là yêu, ghét thì nói ghét, dùng nhân vật, dùng con chữ để gởi gắm tình cảm của mình cho người này, người khác, không gì thú vị và ngây ngất bằng nói thật với lòng mình, bày tỏ được tình cảm của mình với những người yêu dấu(cha , mẹ, bạn bè, người này người kia)… và được đáp lại.
Ngày hôm nay mọi người đều ngạc nhiên khi cả đêm qua, hôm nay không đi chơi ở đâu cả, ủa tại sao kỳ vậy? không nhất thiết là lễ tết phải đi chơi đúng không? mà cũng có thể mình đi nhiều quá nên bây giờ ngán đi chăng, mà cũng có thể mình già cỗi rồi nên chẳng muốn gì, chẳng muốn đi chơi đâu cả, mà cũng có thể tôi muốn được có thời gian cho cha mẹ cũng nên, ở nhà để vòi vĩnh, làm nũng… ôi nói ra thấy thinh thích... nhưng xấu hổ lắm.
Vậy là một năm đi qua, người ta thường ca thán rằng : “ôi ta già thêm một tuổi, một năm đi qua mà chẳng làm được gì…” vậy có khi nào người ta thống kê xem mình đã làm được gì cho những người xung quanh, có bao nhiêu điều tốt cho những người thân yêu? người ta có thử làm phép tính cho những điều hạnh phúc, vui vẻ mà họ đưa lại cho những người thân yêu không? như vậy không có gì phải ca thán cả…nếu ta biết được mình đang rất cần cho ai đó, nếu ta có mệnh hệ nào thì người ta sẽ ra sao..vv và vv.. như vậy tất cả những lời ca thán đều sáo rỗng, không có ý nghĩa tồn tại
Ngày mai - 2008 ngày mai là tương lai, ngày mai đang chờ ta phía trước, có biết bao điều bí ẩn sẽ kích thích ta, hãy sống và làm việc tốt hơn, hãy hiểu và sẻ chia, nói những lời nói yêu thương để năm sau có cái mà tổng kết, để mà tản mạn.
good bye 2007 - welcome 2008
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét