11 thg 1, 2008

KHI GẶP CHUYỆN MÌNH MỚI HIỂU HỌ LÀ AI?


Ai cũng nói họ làm việc vì mọi người làm việc vì mục đích chung, họ sẵn sàng quên mình đi vì công việc và không so đo thiệt hơn... thế nhưng khi đụng chuyện ta mới hiểu họ là ai, họ kể lể, moi móc từng chuyện nhỏ một, những chuyện nhỏ nhặt ấy được nâng lên thành quan điểm triết lý sống, nghe mà thấy nực cười, họ kể công lao, trí tuệ của họ cứ như là thái sơn, còn những người khác, cộng sự, đồng nghiệp họ chẳng có nhớ một tí gì về sự đóng góp của đồng nghiệp xung quanh, mà buồn cười hơn là họ đã có thời gian làm thần tượng, thiên thần của một số người nữa đấy, họ thường nói rằng sẵn sàng cho tất cả, nhưng thực chất sự sân si luôn chế ngự trong suy nghĩ và trong sự dữ tợn của họ, họ vạch trần điều này, họ vạch trần điều kia... và họ còn có thể nói đến vận mệnh của đất nước khi họ muốn, khi họ nóng giận họ trở thành hàng tôm hàng cá ngay, tôi biết và tôi im lặng lắng nghe, lắng nghe để tôi biết mình bình tĩnh, để tôi biết tôi đang rèn luyện chữ nhẫn và tôi đang cho phép sự suy đoán của tôi ra quyết định rời xa con người họ...thế là tôi rèn luyện chữ tâm,... thế là tốt nhất, và mọi việc mình làm đã bị người ta lấy cái "TÔI" người ta đè mất, tôi bằng lòng vì sâu tận đáy trái tim tôi biết mình không làm gì sai, mình đang là người chiến thắng.

Không có nhận xét nào: