10 thg 3, 2008
... và ngày của tôi được tính bằng thời gian viết blog không trọn vẹn, viết rồi phải đăng dở dang để làm công việc khác và sẽ viết tiếp khi có thời gian.
ngày của tôi được tính bằng những tình cảm bạn bè thân hữu, nó như chất men để giúp tôi lơn lên hơn, nó giúp tôi lạc quan và tin tưởng sẽ có ngày ..."sỏi đá cũng cần nhau..".
ngày của tôi là ngày của mọi người bất hạnh đang hiện hữu quanh tôi và rất cần sự quan tâm, tôi hướng suy nghĩ của mình về họ để mỗi ngày tôi làm việc tốt với họ hơn, tôi cũng biết mình không thể làm hết được, nhưng ngày của tôi sẽ cố gắng hết mình, đến khi nào gục ngã mới thôi.
ngày của tôi còn là những ngày đối diện với bản thân mình và với lương tâm, là người tốt, người xấu hay người gian, sống thẳng ngay hay lươn lẹo lọc lừa, tôi xác định mỗi ngày để không đi chệch hướng.
ngày của tôi còn là ngày ngắn nhất của sự vô thường trong suốt cõi nhân sinh, để tôi biết mình không là gì cả, chỉ là chút nắng, chút mưa của cõi nhân sinh, chỉ là chút hương trong gió thoảng để cuộc đời nhẹ bớt gánh lo toan.
ngày của tôi còn là ngày của tự tại đói thì ăn, mệt thì đi ngủ, chẳng giụt dành, chẳng toan tính chi hơn, phật trong tâm, phật là duyên báu, ngự trị trong mình như thể của hồi môn.
ngày lại ngày của tôi trôi đi suốt để hôm nay tôi có được rất nhiều, nó nằm ở đâu đó trong vòm trời, trái đất, nằm trong tim và trong tiềm thức của bạn bè, tôi nói cười để cuộc đời cảm nhận những ngày qua tôi sống thật với chính mình, với mọi người và với những gì đang hiện hữu, ngày của tôi tôi không muốn ngắn hay dài mà chỉ muốn nó đủ đầy ý nghĩa.
cám ơn những ngày qua để có được ngày này, ngày của thành công và đầy đủ yêu thương.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét