Từ ngày tôi đi blog của tôi buồn thiu vì ko có bài viết mới từ trung quốc tôi phải mượn một ngõ vào khác để post bài lên, tôi nhớ blog của tôi như thể nhớ một cái gì thiêng liêng lắm, tôi biết có biết bao nhiêu người bạn đang chờ bài của tôi.
thế là tôi đi công tác đúng 1 năm, mọi người cản ngăn, mọi người... nói chung cũng chỉ là mọi người, tôi phải là tôi, đôi khi mình luôn vì ai đó, người nào đó, nhưng chính bản thân mình thì ko có một chuẩn bị gì riêng cho dù đó là cái chết sao? làm việc ai cũng muốn cống hiến và thể hiện, nhưng hình như tôi luôn cống hiến còn thể hiện thì ai đâu đâu thì phải, đã có những chuyện cười ngay trong chính công việc của tôi, tất cả mọi người làm việc đều có tiền riêng tôi thì mọi người không đả động đến, coi như tôi đương nhiên phải làm và không có quyền đòi hỏi...? người ta nói luôn luôn hay, nhưng khi thực tế thì hoàn toàn khác.
tôi quyết định đi 1 năm lúc đó tôi mới nhìn được mặt thật của những con người xung quanh tôi, con người của họ sao tầm thường đến mức nực cười, tôi ko còn ở đó để làm vật tế thần, và mất đi một chút chất xám, mất đi một số ý tưởng...
có những con người khi tôi ra đi chẳng muốn nhìn đến mặt, vì sao vì họ nói hay hơn làm và luôn ảo tưởng vào bãn thân, cứ cho là mình hay ho lắm nhưng nhiều năm qua rồi chức tước thì có nhưng công việc thì chưa đâu vào đâu, đôi khi chính sự hoang tưởng của họ làm tổn hại đến uy tín của trường nữa là khác, và biết đâu chừng chính họ sẽ dùng thương hiệu của trường để đi làm việc hoang tưởng của họ...
tôi ra đi mới biết được trong đời mình chỉ có thể là mình thôi, ai cũng có cái riêng của họ, chí ít là chẳng thèm nhắn tin nữa, đó cũng có lẽ là báo hiệu chuyến đi về chiều của đời người cô đơn.. và may mắn thay vẫn còn một ít người bạn đã làm cho tôi ấm lòng trong mùa giá rét của xứ người...
vậy mới biết mỗi cuộc ra đi là một lần tự chiêm nghiệm về cuộc đời mình từ những điều lớn nhất cho đến nhỏ nhất.
1 năm rồi sẽ qua nhưng tôi sẽ còn nhiều lần 1 năm nữa để cuộc đời tôi cảm thấy mãi mãi luôn là như vậy
30 thg 3, 2008
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét