Rời xa nơi chốn quen thuộc để tiếp tục sự nghiệp ...thật là khắc nghiệt, tuy sông quen một mình nhưng có bao giờ xung quanh toàn người xa lạ đâu, nhưng với ý chí và nghị lực để chứng minh rằng mình sẽ làm tốt tôi sẽ vượt qua, ngoài cha mẹ ở vn ko ai đợi tôi hết, đó là điều làm cho tôi thấy thoải mái vô cùng.
ngày đầu tiên nhận lớp, sv nhìn tôi như bắt được cái của quý gì đấy, sau 10p căng thẳng lớp học sinh động dần bằng sự kết hợp cuộc sống và bài giảng, giữa cách phát âm và đánh dấu... thế là thầy trò tôi quen nhau, lớp học liên tục và ko ngớt giơ tay phát biểu, đây là điều mà từ trước đến giờ học viện chưa có, ban chủ nhiệm khoa ngoại ngữ liên tục hỏi chuyên gia xem giảng viên nói gì mà sv lại cười vui thế, tại sao nhiều vấn đề nói thế...
tôi đã từng đi học, tôi đã từng bị bó buộc bởi chép và nghe, tôi thầm hứa nếu sau này tôi đứng lớp tôi sẽ ko bao giờ làm thế, tôi sẽ đem cuộc sống vào trong bài giảng, những ví dụ sinh động và thực tế chính là yếu tố kích thích sinhviên.
trước khi sang đây, tôi đã dạy các em sv khoa ngoại ngữ năm 4 các em rất thích, khi tôi đi các em sv khoá sau kiện rần rần, nói tôi ko quan tâm, nói tôi ... nhiều lắm, tôi nhìn các em mà thấy thương làm sao, mong rằng thầy mà tôi giới thiệu dạy thay cho tôi sẽ làm vừa lòng các em.
thế là giờ lên lớp của tôi trôi qua quá giờ đến gần 30p ko ra chơi... ôi tôi tham lam quá, àh ko cả thầy trò cùng tham lam, tôi đưa ra các bài tập cho từng nhóm và hen tuần sau sẽ trả bài và mỗi nhóm một vấn đề, các nhóm còn lại chất vấn.
rồi sẽ có những tiết chúng tôi ko ngồi trong giảng đường nữa mà chúng tôi sẽ ra ngoài trời để sinh hoạt tập thể, mỗi nhóm sẽ có những trò chơi riêng của mình và như thế các em cùng tôi đi hết một năm.
1 năm ko dài cho những gì ta ấp ủ, nhưng nó cũng sẽ rất dai vì ta ù lì và chậm chạp, tôi sẽ tận dụng nó để bắt đầu từ đây,chuyên gia hai nước sẽ qua lại nhiều hơn.
31 thg 3, 2008
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét