3 thg 12, 2007

CHÀO NHỮNG NGÀY CUỐI NĂM DƯƠNG LỊCH


Thế là một năm nữa chuẩn bị trôi qua, một năm có nhiều sự kiện nhưng ít may mắn, người ta bảo con heo vàng thì sẽ có nhiều điều thú vị vậy mà đến gần cuối năm thì bão lũ liên miên, người dân đói khổ khắp nơi, còn bản thân tôi thì chẳng làm được gì, một năm trôi đi mang theo những tình cảm, những thời khắc của tuổi trẻ và mang đi những con người mà ta yêu dấu, thế thời gian có đem lại gì cho ta không ? có đấy, thời gian đem lại cho ta nỗi buồn phiền, sự căng thẳng của công việc và nó còn đem đến cho ta những nỗi niềm không biết tỏ cùng ai.
Tháng 12 là tháng mát mẻ và dễ chịu, có ai thử nghĩ vì sao không? vì cứ mỗi năm đến tháng này thì mọi việc hình như chậm lại, người ta uể oải vì một năm cong oằn lưng vật lộn với sự mưu sinh, người ta nhìn lại đời mình thì..." chợt thấy xanh rêu..." những người độc thân thì cảm nhận sự đơn độc và cảm giác chán bản thân mình, người có gia đình thì canh cánh bên lòng mối lo cơm áo gạo tiền cho gia đình và các con, người sắp có gia đình thì chuẩn bị cho mùa cưới hứa hẹn đầy kịch tính và hồi hộp, như vậy tháng 12 phải lạnh mới hạ nhiệt được cho cuộc sống ngày càng có vật gía leo thang. tháng 12 làm cho con người ta chậm trong hành động nhưng rất nhanh trong suy nghĩ, tháng 12 là tháng cuối cùng của năm dương lịch do đó mọi người luôn cảm giác như mình vẫn chưa làm được điều gí đó trong năm qua.
Thế mới là cuộc sống, vì mỗi khi tháng 12 về là mỗi người tự biến mình thành một rạp chiếu phim, tự họ nghiền ngẫm lại nhựng thước phim của chính cuộc đời họ, có người thì xem lại nhiều những phim tình cảm, có người phải xem lại nhiều phim hành động kiếm hiệp, có người coi lại phim tâm lý xã hội, có người thì toàn coi phim bạo lực và ngược đãi....., những bộ phim đời làm nên một bức tranh sống động bởi những bộ mặt của chủ nhân nó hiển hiện, những bộ mặt người là những mảng ghép của bức tranh trừu tượng mang đầy ý nghĩa triết học của nhân sinh, bức tranh làm cho tháng 12 mỗi năm khác nhau, chúng ta cũng vậy, mỗi cá nhân khi chạm đến tháng 12 chúng ta đều có cảm nhận khác nhau.
Chào những ngày cuối năm, chào những kỷ niệm mà ta đã có và sống với nó suốt năm qua, chào những nụ cuời, những giọt nước mắt làm cho ta đau khổ hoặc hạnh phúc, chào những gì mà ta đã làm được và chưa làm được, chào những may mắn mà ta đã được cuộc đời ưu ái cho sống hết một năm... vì sao? vì ta cứ tự nhủ hãy sống cho trọn vẹn hãy sống như thể ngày mai không còn được sống nữa, vậy mà... chào tháng 12 ta đã đi qua một cách nhẹ nhàng, đã làm nhưng chưa làm hết, mà nếu có hết thì sang năm sẽ ra sao khi không có một sự cắn đắng nào trong tim, mỗi năm mà trọn vẹn hết thì sang năm biết nẻo mô mà lần, xin cám ơn vì mỗi năm chỉ có 12 tháng, 12 tháng không quá dài nhưng cũng không ngắn, nó vừa đủ cho những người vén khéo, nó thừa thãi với những người cẩu thả và nó vừa để cho ta những người biết để dành một chút sự thèm khát công việc cho năm sau, những người biết để lại tình cảm chín mọng trên cành cao và không bao giờ nói :" nó hãy còn xanh lắm.." tháng 12 đem một chút lạnh về để ta biết đâu đó vẫn còn nhiều điều phải làm, để ta biết lòng mình còn lạnh lẽo và để biết phải cố gắng đừng để điều tồi tệ xảy ra, cám ơn những ngày tháng này, cám ơn 1 năm qua đi không bằng lặng, xin 12 vị thần tháng hãy chọn con làm tháng 12 vì con biết điều đó ....rất hợp với ý con...
CHÀO THÁNG 12- CHÀO THÁNG CỦA CHÍNH TA...HAHAHA

Không có nhận xét nào: