Mỗi ngày có 24g, mà nếu có hơn nữa chắc tôi cũng sẽ làm như tôi đã làm. người ta nói tình thương yêu của một người đến một người là chính bản thân mình trao tặng thời gian mình cho người đó, bởi những điều tốt đẹp không thể trở lại và thời gian có thể giúp bạn kiếm được nhiều tiền bạc, địa vị, nhưng thời gian không thể tạo dựng được tình cảm và con người mà bạn mong muốn.
Qủa là không sai, khi ta nghĩ về một ai đó tự nhiên ta thấy mình cần phải cố gắng hơn nhiều vì bản thân mình chưa thực sự xứng đáng, con người là những nốt nhạc trầm bổng do vậy không thể một mình mình làm nên bài nhạc được, như vậy khi gặp chuyện buồn thì điều mình nghĩ đến chính là người mình dành tình cảm nhiều nhất, tuy không réo gọi để tham vấn nhưng chúng ta vẫn có thể nói vài câu để rồi bên kia sẽ tự hiểu và nỗi buồn vơi đi theo thời gian.
Có những điều tưởng chừng như khó khăn lắm nhưng khi chúng ta nghĩ đến ai đó tự nhiên chúng ta lại cố gắng để vượt qua, và cứ dần dần như vậy trong suy nghĩ và trong cuộc sống chúng ta sẽ hình thành ra được một chân lý sống, một phương pháp sống đó là : sống vì mọi người, cho mọi người- mọi người sẽ tiếp sức cho cuộc sống của ta.
Rồi cũng có câu : vị tha là sinh phúc- vị kỷ là sinh họa, tất nhiên thôi vì khi cứ nghĩ đến điều đau đớn, nghĩ đến hận thù thì làm sao thanh thản, bình an để sống tiếp và phấn đấu tiếp... cuộc đời là trường học lớn đừng để sự nhỏ nhen ích kỷ, sự hận thù làm vẩn đục trái tim, khối óc của chúng ta, hãy để cho những ai xem mình là tốt, là thông minh, biết ăn trên ngồi trước, biết luồn lách để leo cao, và luôn hằn học với thực tài của người khác, cảm thấy tự xấu hổ vì lòng vị tha của những người tốt, họ sẽ có lúc đối diện với lòng nhân trong chính con người họ , còn bạn thì hãy nghĩ về người nào đấy của mình nhé.
Cho thì hạnh phúc hơn nhận, bạn có thấy điều đó đúng không? trước mắt thì chưa chấp nhận lắm nhưng về lâu dài đó là điều chân lý. chân lý ở đây nó nằm ở tình thương yêu vô bờ bến, biết nhẫn nhịn để người yêu thương, hạnh phúc và đủ đầy, như cha mẹ chúng ta vậy, cho đi chứ có nhận lại bao giờ, các đấng sinh thành là thành trì kiên cố nhất để mỗi khi ta trở về luôn có cảm giác bình yên, có khi ta lại tìm đến một người bạn nào đấy để nương náu, để tìm sự bình yên, và ta nhận được sự an lành từ bạn thân yêu đó, vậy cũng đã đủ lắm rồi bạn nhỉ. nếu người nhận chỉ biết cả đời nhận thì có lẽ cũng chẳng thể có người nào cho mãi được, trong cuộc sống có những điều phải có hai mặt của nó: trái- phải, giận hờn- ích kỷ, ghét- thương, yêu- hận...cho mà không nhận lại đó là điều bất nhẫn, nhận mà không hàm ơn thì nhận để làm gì, dẫu biết rằng người cho không muốn được hàm ơn, nhưng có một điều duy nhất mà ta cho đi mà không đòi lấy lại bao giờ đó là : thời gian, từ thời gian nó kéo theo biết bao nhiêu điều khác, nhưng nếu không yêu thương thì không có chuyện cho thời gian bao giờ, khi ta trao bạn thời gian, sức lực, tuổi thanh xuân của bản thân ta, bạn đã cho ta cách nhận, tình cảm, lòng biết ơn, và cả sự trìu mến khi nhận điều đó...hãy cảm nhận để thấy điều đó đang nuôi sống ta trong 24g đấy bạn ạh, dù ở đâu xa bao nhiêu nhưng gởi đi một dòng tin nhắn sẽ nhận lại được ít nhất 1 dòng tin nhắn đầy ý nghĩa, điều đó sẽ làm cho thấy thời gian của mình được nhân lên gấp mấy lần, thời gian của tình yêu thương, của lòng nhân ái là thời gian để ta thu thập thêm nguồn năng lượng của những trái tim, cũng như ta đang tự làm mới mình để mình tự thấy cuộc sống mới đáng quí biết bao, tôi đang sống và sẽ sống bằng tình cảm, vốn sống thời gian của bạn bè xung quanh tôi.
cuộc sống của tôi 24g là cuộc sống muôn màu sắc, có khi thời gian của tôi dành cho cha mẹ, có khi thời gian của tôi dành cho thầy cô của tôi, dành cho đám bạn thời trung học, dành cho những người bạn ở một nơi nào đó khi tôi để lại tấm lòng và trái tim tôi, có thời gian tôi dành cho chính trái tim tôi vì tôi biết nó đang thổn thức vì một ai đó, hoặc ai kia....
Có tham lam quá không khi mình đòi dành thời gian cho mọi người, biết có đủ thời gian không? người ta có nhận không? tôi nghĩ trời đất là sự giao hòa và luôn luôn có từ trường tồn tại trong đó, bởi các dòng điện cá nhân tạo nên nó, giữa dòng đời xuôi ngược ta có được những dòng điện tương ứng nên chắc chắc chắn sẽ có tín hiệu từ hai phía, một người phát thì sẽ có một người nhận, tôi nghĩ nhiều đến bạn thì một ngày nào đó bạn sẽ cảm nhận được suy nghĩ tình cảm của tôi thôi, tôi nghĩ vậy vì đã có nhiều hình thức cách cảm thần giao và có luôn một số hình thức của ngoại cảm về từ trong tiềm thức.
thời gian tôi dành cho mọi người cũng chính là thời gian tôi đang làm việc, làm việc với thái độ nghiêm túc và trân trọng vì tôi nghĩ mắt bạn mình đang dõi theo, tôi làm việc để được bạn bè trân trọng, tôi làm việc để trân trọng bạn bè tôi và để bạn bè tôi được mọi người trân trọng.
24g một ngày, hay 24g một đời người cũng vậy vì nếu sống không có chí khí, không mục đích, không tình thương yêu, và không có bạn bè, thì dù là sống một phút cũng thấy thừa, xin nói với ai đó những người bạn của tôi, tôi là vậy muôn đời cũng vậy, chỉ chết đi mới thôi hết nhớ thương, nhưng thần thái và tâm linh tôi vẫn dõi, theo chân bạn và những thăng trầm, xin cứ nghĩ rằng tôi còn ở đó, 24g một con đường nếu đã chọn xin cùng tôi tiếp bước, và nhớ rằng sẽ không có chuyện chia xa.
4 thg 11, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét