2 thg 11, 2007
THỜI GIAN ƠI XIN NGỪNG LẠI....
Ai cũng muốn như vậy và với bất cứ điều gì người ta đều muốn như vậy. khi đoạt được sự vinh quang nào đó người ta liền mong cho thời gian ngừng lại, muốn cho thời khắc ấy dài vô tận và không gian, thời gian lắng đọng mãi mãi, khi tình yêu thăng hoa người ta cũng muốn thời gian ngừng lại, khi cảm hứng tuôn trào về vấn đề gì đó người ta cũng muốn thời gian ngừng lại, ngưòi ta chia tay nhau cứ muốn nấn ná, níu giữ nhau mãi và ước gì thời gian đừng trôi.... và con người còn muốn thời gian ngừng nhiều nữa, bởi con người luôn bị ám ảnh bởi sự tham lam và thèm khát, chỉ biết mình mà không có nghĩ đến xung quanh...
Thử nghĩ xem khi chúng ta đạt đến đỉnh vinh quang, chúng ta vui sướng, ngây ngất và muốn thời gian ngừng lại, chúng ta có nghĩ, những người khác sẽ phải chịu đựng sự trơ trẽn của chúng ta bằng từng ấy thời gian chúng ta muốn nó ngừng lại? cô hoa hậu ngây ngất đến bật khóc và không ngớt lời cám ơn bố mẹ, và ông tổ ông ti nhà mình đã đẻ ra mình, và muốn giây phút đó ngừng luôn nhưng hoa hậu có hiểu rằng những người đẹp không đoạt vương miện kia cũng có cha, mẹ và đang rất xấu hổ khi không đạt giải không? họ mong sao thời gian trôi nhanh qua để họ được thoát khỏi sự thất bại này. khi tình yêu của riêng ai đó thăng hoa thì mọi việc xung quanh vẫn phải diễn ra và đâu đó trên trái đất này vẫn còn rất nhiều người đi tìm một nửa của mình, và khi tình yêu thăng hoa sau đó là gì khi thời gian ngừng lại ? có ai nghĩ ra chưa? hôn nhau mà không rời ra được, ôm nhau mà không thể dứt ra không làm ăn gì mấy tháng trời, hai người cùng bay bổng mãi...thì sống nổi không? chia tay nhau kéo dài mãi thì lại làm tội cho nhau, buồn khổ, day dứt lưu luyến... những người xung quanh chắc họ chịu để yên khi chuyến đi của họ rất cần sự ủng hộ của thời gian, và họ cũng chẳng có ai đưa tiễn, cũng không quan tâm xem đưa tiễn, tiễn biệt, chia tay là cái quỷ gì. thế đã có ai muốn thời gian ngừng lại khi mình thất bại hay bị nhục nhã vì một vấn đề nào đó chưa? hay là muốn thời gian trôi thật nhanh để tan mình biến đi trong giây phút ấy, coi như không có việc đó xảy ra? có ai không?
...Ồ nói thế thì tôi chẳng khách quan, chẳng thấu hiểu và chẳng thi vị tí nào cho cuộc sống riêng mình chăng? không, nhưng tôi chỉ muốn để cho mình có được một cái nhìn toàn diện cho một vấn đề, tôi muốn mình khách quan, độ lượng khi đánh giá và nhận xét, tôi muốn đặt tôi vào sự việc cụ thể để tôi được hiểu và sẻ chia, tôi sẽ là tôi khi tôi không có bạn, nhưng khi có bạn rồi thì tôi- bạn sẽ là nhau. có những điều chỉ có thể nói một lần, nhưng lời nói đó đến chết vẫn không quên, sẽ có những điều chỉ nói được với bạn, hiểu thì tốt mà không hiểu cũng chẳng sao, tôi luôn nghĩ mình là như vậy, thế thời gian chẳng cần dừng lại làm gì đúng không?... vì như thế thì...."chán lắm"
Tôi cũng không biết từ bao giờ tôi luôn sống vì những điều mình nhìn thấy, những con người xung quanh tôi, dù lạ hay quen bởi họ đã góp phần tạo ra xã hội, họ đã tạo ra sự kích thích sự sáng tạo, sức sống cho mọi công việc của tôi và biết đâu đấy trong số họ sẽ có một người là người mà tôi sẵn sàng vì họ mà sống và làm tất cả cho họ thì sao? sống để trải nghiệm để nhìn ngắm và tìm cho mình một con đường riêng, nhưng không có nghĩa điều gì tốt đẹp thì mình giữ, điều gì xấu thì vứt bỏ đi, tôi luôn tâm niệm những điều tốt không nên nhớ lâu vì nó sẽ sinh ra kiêu căng, nhỏ mọn và dễ sinh ra tự cao, và thói quen ngủ trên chiến thắng; điều xấu, lời nói lỡ, không hay, những sự sỉ nhục do tự mình gây ra phải nhớ thật kỹ, nó sẽ trở thành hành trang mình mang theo suốt cuộc đời để mình luôn phải dùng nó như một thứ gạo mặc dù không ngon nhưng không thể thiếu, để cho lương tâm mình tự vấn, để sống cho tốt hơn.
Hãy sống để cho nhiều hơn là nhận vì cho đúng cách, đủ nghĩa là hạnh phúc tuyệt vời, cho có người nhận, cho đúng nơi, đúng chỗ đó là phước báu rồi, sợ nhất cho xong người ta quay mặt ném đi và cám ơn trong sự hối hận vì đã nhận cái của cho không đáng nhận...
Tôi đã- đang và sẽ sống vì những người tôi yêu thương nhất bởi cuộc sống, niềm vui, hạnh phúc của họ cũng là của chính tôi, tôi sẽ không đòi hỏi thời gian ngừng lại, tôi sẽ không đòi cuộc đời phải cho tôi điều gì to tát cả, chỉ mong sao thời gian chấp nhận làm bạn đồng hành với tôi, thủ thỉ vào tai tôi mỗi khi tôi lãn phí, hét thật to khi tôi chạy quá nhanh và thở hắt ra khi tôi nhậu nhiều quá, rên rỉ cùng tôi khi vấp ngã, cười với tôi khi đứng dậy và ngẩng đầu bước tiếp... Tôi cũng mong cuộc đời cho phép tôi đi trên nhiều chuyến xe, để mỗi trạm dừng tôi đều có bạn, mỗi bến đỗ là một nỗi niềm riêng, vì nỗi niềm - tình bạn sẽ nuôi sống trái tim tôi, đòi hỏi gì đâu- mong cuộc đời chấp nhận tôi là người đã chọn những chuyến đi xa, đi thật xa để quay về thật chậm để ngắm nhìn những màu sắc của lối tôi đi, xin cho tôi yêu và được có những điều thật giản dị như : cuộc đời sống không phí một giây, sống tận cùng vì một lời nói, tận dụng tối đa những giây phút bên người thân, như khi say thì nói thật hết lòng mình, như khi thức dậy thì mặt trời còn nhìn thấy mặt, khi cô đơn thì còn có chỗ để nhớ nhung, khi lỡ bước thì còn có nơi để trú ngụ và khi chia tay thì còn được nói câu tương phùng, khóc thật to khi đối diện với nỗi buồn, cười sảng khoái khi cởi mở được tâm hồn, hét thật lớn khi mình bị dồn nén, những điều mình khó nói với ai kia, khi nhắm mắt thì được nhìn thấy một người quen, và hãy để tôi yêu những điều nhỏ bé nhất để thấy mình cần cố gắng vươn lên, xin hãy cho những điều đơn giản nhất để mọi người không thèm tranh cướp với tôi, hãy để lại phần thừa ít nhất trên bàn tiệc của cuộc sống cho tôi, để tôi biết mình chưa bao giờ no cả.
Xin thời gian và cuộc đời hãy hiểu: đừng cho thêm những thói đời bon chen, lòng ích kỷ và cả sự hận thù dai dẳng vì những điều đó có quá nhiều trong hành trang của tôi, tôi sẽ giữ để hiểu rằng mình cũng có những điều không tốt đó, nhưng sẽ mãi mãi nó chỉ là những bài học đắt giá của tôi và sẽ được để sâu trong đáy túi mà thôi..
Thời gian ơi xin cứ trôi đi nhé và từ bây giờ chúng ta sẽ là bạn tâm giao, hứa rồi đấy, và đừng làm sai nhé, để chúng ta sẽ có những niềm vui, niềm vui lớn là chan hòa nhiều niềm vui nhỏ, niềm vui bất tận là mọi người luôn biết thời gian- bạn đang trôi %
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét