17 thg 11, 2007

NGÀY CỦA NHỮNG NỖI NIỀM


Gọi như vậy vì nó lúc nào cũng là ngày cuối tuần, mà cuối tuần thì mọi người trở về với mái nhà riêng của mình, có lúc vì công việc nhiều quá, tôi không còn ngày của cuối tuần nữa, chẳng biết nó vui buồn ra sao nữa, rồi thì có những lúc tưởng chừng như cuối tuần mình sẽ có thời gian cho mình nhưng lại đột xuất, hoặc đám cưới, .... thử hỏi vậy sao mà không nỗi niềm cho được, có những lúc bất chợt nhìn lên bầu trời sao của đêm cuối tuần mà thèm được như gió, như mây, rồi thì cũng có khi giật mình thức giấc nghĩ lại mình cũng ngang dọc bốn phương, cũng nhà hàng khách sạn, cũng tàu lửa máy bay, cũng... nhưng khi tất cả qua đi trở về với thực tại, giường ngủ cũng chỉ là chiếc ghế rossanno kéo dài ra và vừa đủ một cái thân mình nằm, người ta nói ăn nhiều chứ ngủ bao nhiêu... ừ nhưng thấy nó sao sao ấy, như vậy mà không nỗi niềm sao được, cuối tuần còn là dịp để tôi đi đến những nơi tĩnh lặng để cầu an cho những người thân yêu, để tĩnh lặng nhìn lại bản thân mình, để bản ngã không Xao động và để tâm hồn nghe được tiếng kệ kinh, nhưng rồi những ánh mắt trẻ thơ, của những mảnh đời bất hạnh lại kéo tôi về với thực tại, ngồi xuống và bắt đầu làm việc của trái tim, của lòng nhân ái, không nỗi niềm sao được khi mà tôi đã hứa dấn thân cho những điều thầm lặng nhất, tôi sẽ buồn bằng nỗi buồn của bạn, để bạn hiểu bạn chẳng khổ đau, tôi hạnh phúc theo niềm hạnh phúc của bạn để bạn biết hạnh phúc của bạn được nhân đôi, tôi sẽ sống thêm cho cuộc sống của bạn để bạn hiểu rằng bạn có một cuộc sống dài, tôi là thế thì làm sao dứt được những nỗi niềm, đừng hỏi tại sao tôi như thế, chỉ biết rằng tôi không hề lạm dụng những điều gì để gây khổ nạm cho ai, tôi sẽ cố có nhiều nỗi niềm nữa để sẻ chia và gánh bớt những đau khổ, nhọc nhằn cho những người ít có nỗi niềm chung như tôi, nỗi niềm của tôi là nỗi niềm bất tận của yêu thương và của những điều bình dị nhất, xin nỗi niềm đừng bỏ tôi đi...."CÓ NHỮNG NIỀM RIÊNG THƯỜNG HAY DẤU KÍN...."

Không có nhận xét nào: