14 thg 11, 2007
ĐÀ LẠT NHỮNG NGÀY.....
Tôi đến muộn 1 tiếng, bạn đã từ bảo lộc lên đón tôi, chúng tôi đã có hai ngày ở đà lạt trọn vẹn, tôi đưa bạn đến với những mối quan hệ trước đây, để bạn hiểu tôi sông trước giờ vẫn vậy, tôi giới thiệu bạn với sư bổn mạng của tôi, sư ôngTHÍCH THANH TỪ, tôi hiểu được bạn là người tế nhị, nhẹ nhành, không ồn náo, nhiều lời, nhưng chân thành, thấy bình lặng nhưng chứa đầy những cơn sóng chực chờ cuốn đi những vướng mắc trở ngại. hai ngày cũng đủ khắc họa thêm những kỷ niệm bạn bè của tôi tại thành phố hoa đà lạt, trước đây đã có người , àh không nhiều người cùng tôi ghi một trang rồi, trang đó rất nhiều ý nghĩa, vui có buồn có và chúng tôi đã có vài bữa ăn chay....còn hôm nay thì tôi lại ghi tiếp một trang nữa, không có chuyện vui và cũng không có chuyện buồn, chuyện ...... PH= 5.
cho thời gian là tàn nhẫn nhưng con người thì tàn nhẫn hơn, tôi là người được đón, được tiễn tại sân bay liên khương, và người ở xa thì phải đưa đón, biết rằng cuộc chia tay nào không có chút vấn vương nhưng phải chấp nhận để trong hành trang mình có thêm một yếu tổ luôn ủng hộ, động viên mình để sống và làm việc tốt hơn.
tôi không phải là người câu toàn nhưng lúc nào trong thâm tân tôi đều muốn mình là người sau cùng... thế thôi
tôi luôn trân trọng những phút giây hiếm hoi để giảm căng thẳng trong muôn vàn công việc của mình, tôi thầm cảm ơn những gì mà cuộc đời dành tặng cho tôi, cám ơn những điều giản dị bạn tặng cho tôi, gặp nhau.... mưa....chia tay....mưa, sư phụ tôi nói mưa là phúc và sau phúc đất trời sẽ nảy lộc.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét