5 thg 11, 2007

....ĐÃ NHƯ TỰ THUỞ NÀO

Thật vậy mọi chuyện đến với tôi đã như tự thuở nào, từ việc học tập gian nan, chuyển đổi, đến việc làm vất vả nhưng đầy sức thuyết phục, cho đến những tình bạn tưởng chừng như chỉ có ở trong thần thoại.
Nhìn lại 25 năm ngày tôi bước vào đời thì quả nhiên mọi việc đã như tự thuở nào, nói hơi khác đi một chút là có người đã chọn sẵn cho tôi con đường này vậy, có đôi khi thử thách của cuộc sống, của tình cảm và của chính những mâu thuẫn trong con người tôi đã đưa tôi đến bên bờ của sự tuyệt vọng, nhưng chua bao giờ tôi chịu chùn bước dù biết có thể phải hy sinh chính bản thân mình, nhưng tôi nghĩ nếu có chết đi thì tôi vẫn phải là tôi. có những cái chết của tôi cho công việc, cho một con người nào đó đã được báo trước nhưng tôi vẫn chấp nhận , vì đó là bản chất con người tôi, có chết đi sống lại của mọi hình thức biến chuyển mới thấy cuộc đời mình ý nghĩa hơn, dạn dĩ hơn và có thêm một chút kinh nghiệm. xin hãy cho con tim tôi, đôi mắt tôi, tâm hồn tôi hướng về muôn điều tốt đẹp, hãy hướng dẫn cho tôi những việc cần làm để cuộc sống tốt đẹp và bao dung hơn, đó là lời cầu nguyện của tôi mỗi đêm vì tôi biết mình còn quá nhiều những sân - si của cuộc đời, và tôi cũng biết bản ngã và nghiệp của tôi chưa dứt, tôi vẫn còn những phút giây xao động, còn để cho dục vọng bốc lên cao và còn ham muốn đôi khi cũng thấp hèn nữa...
Nhưng tôi vẫn là tôi và tôi vẫn phải thực hiện một số thiên chức mà tôi được giao phó, còn biết bao nhiêu người cơ cực, còn những người khiếm thị đang chờ đợi tôi, tôi chưa thể ra đi khi chưa làm được gì cho họ cả, những điều tôi làm mình tôi biết và tôi lấy đó như chuyện đã như tự thuở nào rồi.
Công việc nhiều và tôi rất nặng tình cảm về gia đình do đó tôi cũng rất ít thời gian giành cho tôi, nhưng bù lại tôi được bạn bè quan tâm, nâng đỡ, có những điều tôi nghĩ mình sẽ không có được nhưng nhờ sự giúp đỡ của bạn bè tôi đã có được, như ngôi nhà belovedhome của tôi vậy, hiện nay ngôi nhà đang đi vào hoàn thiện, và sau này belovedhome sẽ là nơi gặp mặt của bạn bè tôi, đó cũng chính là biểu tượng cho sự phấn đấu của bản thân cho những gì thuộc về mình, tôi rất tự hào khi tôi tự làm ra những điều đó cho mình, tôi cũng không hiểu những người khác khi sử dụng vật chất của cải không minh bạch, hoặc không hoàn toàn do công sức của mình, họ sống như thế nào nữa, có những người bây giờ giàu có lắm sang trọng lắm nhưng có lẽ họ rất ít tự do.
Tôi yêu quí sự tự do của mình, tôi trân trọng từng phút giây người khác dành cho mình và tôi luôn sống hết những giây phút ấy, đôi khi có hơi nuối tiếc thời gian đã qua một chút nhưng tôi luôn thấy mình tự do cho sự suy nghĩ của mình trong sự nuối tiếc ấy.
Có bao nhiêu cuộc chia tay mà nó để lại trong tôi bao đau đớn nhưng nó là kỷ niệm đẹp để rồi mới có hôm nay, hãy xem nó ...đã như tự thuở nào bởi chúng ta không thể tự xếp đặt được những gì cho chúng ta mà chính chúng ta phải thừa hành những việc đó để nhân lên muôn phần những điều tốt đẹp đã như tự thuở nào của cuộc sống từ trước tời nay .

Không có nhận xét nào: