không ai có quyền cấm đoán hay tước đoạt những cảm xúc, tình cảm riêng của một cá nhân nào đó, bản thân ta cũng không nên vì điều gì mà phải trói chặt mình vào một thứ khuôn phép mà đặc biệt là khuôn phép cho tình cảm, tại sao phải đau khổ từ bỏ những tình cảm của mình? tại sao phải ray rứt khi mình tự bỏ đi những điều lẽ ra thuộc về mình? vậy ta phải sống sao cho ta hoàn toàn thoải mái, và tự do với chính suy nghĩ của riêng ta, và cũng đừng đem cái suy nghĩ đó chia xẻ với ai, cần gì khi tất cả chỉ là lời hứa hão và có biết được những người đặt ra khuôn mẫu kia có thực chất như vậy không, thường thì người ta đặt ra để người khác làm còn họ thì chắc gì đã được như vậy, thật khổ đau khi mình phải mất đi cảm xúc, nhưng cũng không có nghĩa cảm xúc sẽ sống mãi, nhưng cũng đùng lấy cảm xúc của mình để đánh giá cảm xúc của người khác, và cũng đưa lên thành một trào lưu hay là lối sống, đọc kinh thánh một đời người tôi mới thấy mình còn hèn quá, không dám bày tỏ cảm xúc và đã nhiều lần bỏ vuột mất nhiều tình cảm mà có lẽ mãi mãi sẽ không thể có lại.
từ hôm nay tôi sẽ không như thế nữa, tôi sẽ sống như tôi sống, tôi yêu như tình yêu của tôi đã có, xin nói với người rằng tôi có thể và sẽ đi cùng người miễn là mình vẫn là mình, tự do, hạnh phúc và chân thành, tôi sẽ như vậy, từ ngày hôm nay tôi sẽ nghĩ rằng hãy nồng nàn hơn vì biết đâu hôm nay là ngày cuối cùng thì sao? bạn có nghĩ vậy không?
cám ơn nếu mai thức dậy còn được thấy mặt trời, một ngày mới là một ngày hạnh phúc
15 thg 10, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét