15 thg 10, 2007

LẤY LẠI NHỮNG GÌ ĐÃ MẤT.

hôm nay, bình tĩnh để nhớ lại thì hôn qua mình quá đa đoan và có quá nhiều việc sắp xếp chưa đng1 chỗ nên tự sâu trong tân trí "tụi nó" tự đánh nhau, và mình chưa thật sự công minh cho việc xếp đặt thứ tự của "tụi nó", nhưng đó cũng la điều dễ hiểu, ví bản thân tâm tư tình cảm cũng rất nhốn nháo, biểu xếp thứ tự nào có chịu, đứa nào cũng muốn khẳng định và đứa nào cũng muốn xuất hiện, đến khổ phần thân xác, nó cũng khổ lây với tâm tư tình cảm.
Qua một đêm tôi mới cảm nhận được những điều mình đã có, luôn có và mãi sẽ có, điều đó vững tin hơn và bình an hơn hôm qua, tuy tất cả những bài viết trước đó mất hết nhưng nó sẽ mãi mãi là tiền đề để sau này blog phuchung12a2.blogspot.com sẽ không gặp sai lầm nữa, đêm qua có những lúc bật cười vì biết đâu có những cảm xúc của mình được sáng tác mà ai kia không thích thì không biết làm sao? do vậy việc blogviethungcao bị xóa đi là niềm vui của ai kia, ô lala mất dấu vết rồi nhé, hehehe không ngại nữa...? thế là tôi bật cười đấy.
Có những điều mình luôn áp đặt người khác cho nên đôi khi ít khi nào mình đo được cảm xúc thật của họ, luôn nghĩ lúc nào họ cũng giống mình nên phải là vậy....? thế mới là cuộc đời chứ nhể, lại bật cười vì nhớ lại tất cả những lúng túng, tránh đi những cái nhìn... đánh trống lảng các vấn đề "tí nhệ" hahaha. đêm qua tưởng là trống rỗng nhưng không nó đã giúp tôi suy nghĩ chậm lại, cảm nhận chậm lại và gậm nhấm thật đầy đủ tình cảm của mình. tôi muốn nói bạn ơi tôi sẽ mãi như thế, và không có gì thay đổi được đâu, tôi sẽ xem như hôm nay là ngày cuối cùng của mình để sống tốt hơn trọn vẹn hơn và đầy đủ tình yêu thương và trách nhiệm với bạn hơn, thế nhé.

Không có nhận xét nào: