19 thg 10, 2007

ĐỀN BÙ XỨNG ĐÁNG.

Kết thúc công việc là 22g45 phút, tôi thật sự oải, do tính chất công việc của tôi nó vậy nên không ai thay được, nhưng bắt đầu từ bây giờ sẽ giao hẳn việc này cho một nhân viên cụ thể có chuyên môn chứ tôi phải trực tiếp làm thì chết chắc. tuy rất mệt nhưng trong lòng đang rất náo nức vì trong túi tôi có một trái "tim", trái tim ấy đang muốn kể về quê hương mình cho tôi nghe, nhưng không phải kể bình thường mà kể bằng chính sự thông minh và tài năng của mình, câu chuyện được chuyển tải bằng một loại hình nghệ thuật hết sức hấp dẫn, ta có thể nghe, nhìn và cảm nhận nhưng chỉ có điều không sử dụng khứu giác được.
Khung cảnh tuyệt vời góc quay đầy sáng tạo và đặc biệt tôi được nhìn, nghe chính bạn tôi nói, nhẹ, ấm và khúc chiếc, tôi như thấy bạn mình hiện diện ở đây, và chính những âm thanh, hình ảnh ấy khiến tôi như thấy gần rất gần với chuyến hành trình, điều làm tôi khâm phục là bạn tôi vừa làm chuyên môn, vừa làm bếp phục vụ cho chính mình cũng hay lắm, cuộc sống của những người kể chuyện và của những "nhân vật chính" hòa quyện vào nhau, và cùng nhau làm thăng hoa cho một miền đất.qua câu chuyện tôi thêm yêu những con côn trùng tưởng như là gớm ghiếc vậy mà qua sự biến tấu chúng đáng yêu và đẹp đến lạ thường, bộ phim có lẽ cũng chưa hoàn chỉnh nếu thiếu đi phẫn dẫn đọc, tôi cứ cười một mình vì bây giở xa rồi mới thấy thích cái giọng ấy chứ.
Tôi sẽ nghiên cứu để làm dẫn nhập trước cho học trò tôi, tôi nghĩ sẽ rất bổ ích và thú vị với những người có tâm hồn và rất nhiều tình cảm.
Cám ơn bạn, bạn thân yêu, tôi sẽ vòi mãi thứ quà này đấy, bây giờ đâm ra nghiên mới kinh chứ.......ráng mà chiều tôi nhé

Không có nhận xét nào: