Từ nơi xa bạn đến làm việc nơi đây, nơi mà chỉ có trời nước mênh mông, nơi mà qua lời kể của tui bạn hứa là sẽ đến, nơi đó có một góc rừng tràm u minh như quê nôi tui, nơi đó cũng có những đàn cò trắng như bao miền quê có cò trắng, và còn nhiều thứ nữa... Đồng tháp, tên miền đất mà tui kể, không biết là bạn có thích nơi đó không nhưng tui tin nó đủ chất liệu để bạn sáng tác, đưa bạn đến và bắt tay ngay vào việc tui mới thấy hết sự tận tụy vì công việc của bạn, cẩn thận và rất nghiêm túc, tui như lạc lõng giũa đám máy móc đó, trông tui ngố lắm, tui cố gắng tìm xem có việc gì cho mình không, ôi không có....hai ngày ở đồng tháp cùng bạn ổn định nơi ăn chỗ ở tui chỉ toàn là gây sự bất ngờ, mọi người đã vì tui mà có một bữa sỉn xém chết... tuy nhiên bù lại thì ngày đầu tiên rất thuận lợi tui cảm thấy cũng đỡ tủi, chứ bữa đầu tiên đó mà dzỏm thì chắt tui độn thổ quá.
Tất cả mọi người thương yêu và quí trọng bạn tui y chang như tui, cũng đầy đủ, và chân thành, nhưng khổ một nỗi khẩu âm chưa hợp nhất, kẻ bắc người nam cười muốn chết luôn, nhưng bây giờ thì chắc nghe được , hiểu được và chắc muốn ở lại hay quay lại gì đó...không biết.
Lời hứa với bạn tui không giữ nổi vì công việc nên tui vù trước , để lại bạn nơi xa xôi đó....tui buồn mà tui biết bạn buồn hơn tui, chèn ơi biết làm sao được chớ, mùa nước nổi thơ mộng, đêm trăng thì sáng thiệt sáng vậy mà..... nhưng cũng có lẽ tui đánh giá sai bạn thì sao? đôi khi tui vè lại đỡ rối cho bạn hơn thì có..hehehe, chắc là vậy nên mấy bữa rồi thấy im re, tui mừng là bạn thích và có cảm hứng để làm việc, sợ nhất là không đáp ứng được bạn mà còn để bạn lăn lóc thế chắc tui tiêu luôn quá. mong rằng đồng tháp một ngày đến sẽ được đón bạn tiếp một lần sau, lần sau không có tui cũng xong ngay đúng không....biết mà
29 thg 10, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét