21 thg 10, 2007
TRUYỀN THUYẾT BƯỚC RA TRONG CUỘC SỐNG THỰC.
Tôi luôn bị cuốn hút trước những bộ phim hay và có sức thuyết phục, thực tình mà nói tôi rất ít xem phim việt nam mặc dù tôi là diễn viên bị "nghề bỏ". tôi thực sự bất ngờ trước sự tài tình của những nhà làm phim hàn quốc, họ dùng văn hóa để dẫn nhập phát triển kinh tế, có chính sách và chiến lược tung vào nước sở tại những chương trình phim phù hợp với phong tục tập quán của nước hàn nhưng không xa mấy với quy chuẩn đạo đức chung. họ quảng cáo khéo đến độ người thưởng thức khóc, cười theo nhân vật, thao thức chờ đợi mỗi ngày thứ bẩy chủ nhậtchóng qua, mong thứ hai đến sớm để được tiếp tục xem phim hàn, trên màn ảnh là các sản phẩm thời trang, điện tử, công nghệ ôtô, mỹ phẩm, điện tử viễn thông.... mê phim rồi mê sản phẩm là chuyện đương nhiên.... còn quảng cáo ta thì sao? dùng phim hàn, phim nước ngoài để xé nhỏ ra chêm vào những quảng cáo mà quảng cáo như thế nào, quảng cáo làm xấu đi một lứa tuổi nào đó, một giới tính nào đó... vd: một cô gái bù xù không biệt làm đẹp, một bà mẹ chồng ích kỷ khi thấy con dâu có mái tóc đẹp, nhưng nhờ một cú thúc cùi chỏ của ông già thì nhận ra ..tóc con thơm thật. còn ngây ngô hơn khi một cô gái xinh đẹp hắt hơi trong bàn cà phê mà xung quanh có rất nhiều người.... như vậy ai mà chú tâm vào quảng cáo đó nữa, mỗi khi xé nhỏ phim nước ngoài để quảng cáo không biết khán giả nói gì vậy ta..... miễn bàn.
truyền thuyết JUMOONG là một trong những bộ phim hàn được nhiều người mê nhất, trong đó có tôi, hấp dẫn vì phim có cốt truyện chặt, nhiều tình tiết hợp lý, đan xen nhiều mảng miếng và phảng phất đâu đó có hơi thở của cuộc sống đương đại.
Thoát ra khỏi thời gian cổ, chúng ta nhận thấy truyền thuyết jumoong chứa đựng những giá trị nhân văn sâu sắc, tình cảm lứa đôi son sắc, tình bạn cao cả , thâm sâu, tình yêu quê hương đất nước từ đó được nâng lên, bộ phim như cuốn hút người xem việt nam bởi đâu đó ta nhìn thấy được bạn khéo léo dùng chiến thuật quân sự của ta trong phim như : chiến tranh du kích, ba mặt giáp công, dùng sức dân phối hợp bộ đội chủ lực cùng quân địa phương.... thực ra hàn quốc lịch sử chỉ mấy trăm năm và cũng có rất ít những cuộc chiến thắng nhưng họ biết tôn vinh dân tộc bằng những suy nghĩ của lớp trẻ hậu thế, chiến thắng tinh thần, chiến thắng kinh tế cũng là chiến thắng rồi, nhưng song song đó họ còn biết trân trọng cha ông họ, và làm cho thế giới cũng thổn thức và trân trọng theo.
Diễn viên họ càng diễn càng đẹp còn chúng ta thì ngược lại, càng diễn càng xấu, rồi lại có kiểu nhân cách hóa đến trân tráo và có đôi khi phản tác dụng, ví như phim cảnh sát hình sự" truy kích" biết là dùng một nhân vật để nói lên chiến công thầm lặng của cả một lực lượng, nhưng trời ơi càng xem càng thấy buồn cười và tội nghiệp cho diễn viên, diễn viên nam thì yếu đến tuyệt vời chỉ cần đá một cước là nằm ngất cho đến khi bắt được tội phạm, còn diễn viên nữ thì giỏi nhất nước vì từ phòng hình sự chuyển sang phòng ma túy ở đâu cô ấy cũng là cái đinh trong các trọng án... ôi tuyệt vời làm sao, chỉ tội là mỗi khi có chuyên án trên phim thì khán giả sẽ cười ồ lên vì biết chắc sẽ giao cho cô gái ấy.... thật là không biết ca ngợi hay làm xấu nhau đây, thấy mà ngán ngẩm.
khi truyền thuyết jumoong chấm dứt cũng là lúc khán giả quay lưng, họ chỉ chờ đến thứ ba, thứ bẩy và chủ nhật để thoe dõi phim, còn bình thường họ chuyển sang cáp và thường xuyên theo dõi thể thao, các chương trình trung ương đến địa phương bị bỏ ngỏ.
Khi nào thì chúng ta mới có phim thời đại hay? vì thời đại chúng ta đang sống mà làm phim không ra đâu thì làm gì có phim lịch sử hay? không có phim lịch sử hay thì làm gì còn hấp dẫn những lớp hậu thế đi sau, trong khi chúng biết nhiều hơn về sử hàn quốc, trung quốc... ngẫm nghĩ lại bàn học truyền thuyết JUMOONG bước ra cuộc sống chúng ta nên ngẫm lại vì bài học đó giá trị vẫn còn, bởi chúng ta đang cố bước vào trong truyền thuyết, há vậy không thấy đáng sợ sao?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét