30 thg 10, 2007
MÀU CỦA TÓC
Tôi ít khi để ý xem mình có tóc màu gì nữa, khi còn bé má tôi nói tóc tôi mỏng và có màu hạt dẻ, tôi gét cái màu hạt dẻ quá đi mất, mà quả thật tóc tôi rất ít và có màu nâu dẻ, do vậy tóc ít lại càng thấy ít hơn, khi ra đường nhìn thấy màu tóc đen của mọi người xung quanh tôi rất thèm có mái tóc đen, đã đôi khi tôi đã nhuộm đen mái tóc mình, và cảm thấy thích thú với màu tóc mới này, nhưng dần dà tôi thấy nó làm sao ấy, có những lúc tóc tôi nó luốc luốc trông không giống ai, đen thì không đen, nâu thì chưa đủ... không biết là tóc gì. tôi nhận ra tóc mình cũng không đến nỗi nào, trong cuộc sống răng, tóc là gốc của con người, nó là phần tất yếu nó phản ánh sức khỏe, tình cảm và tâm trạng và tuổi đời của con người, từ đó tôi chăm chút mớ tóc ít ỏi của mình với sự tận tâm và nâng niu rất kỹ vì sợ nó rụng hết thì chết.... hôm ngồi trên đồng nước nổi, đang miên mang với những câu chuyện ấu thơ, tôi nhìn thấy vài sợ tóc bạc trên mái tóc húi cua của bạn tôi, tôi chợt giật mình... mình thì sao, đêm đó tôi , lần đầu tiên vạch vạt tóc bên phải ra xem, ôi...bạc đều rồi, nhưng do tóc mỏng quá nên không phát hiện nó bạc, tôi biết nó đã đến lúc nghỉ ngơi và tuổi xuân của mình đã ra đi, tuổi trung niên đang ập đến, tôi bất giác nghĩ tóc màu gì không quan trọng quan trọng là trong lòng chúng ta, sức thanh xuân của chính chúng ta, tình cảm chúng ta, đạo đức của chúng ta có bị bạc theo thời gian hay không thôi, tôi tin điều đó mới quan trọng. mời bạn dùng thử vài miếng gà xem tóc có đen lại không nhé ...hehehe
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét